woa! thầy giáo nhấp cô lao công chân dài, giúp được đi rồi hả nói nhé.” Kiều Thu lại bĩu môi, woa! ông chủ dạy kèm học sinh mông cong nàng không nghĩ rằng Phương dễ dàng giúp mình. Nhưng trong thâm tâm lại cảm giác ấm áp một chút và kèm theo đó là một phần mong đợi điều bất ngờ. “Được rồi. Hôm nay bồi bổ một tí, thích ăn món gì thì cứ tự đi chợ nhé.” Phương nhếch miệng cười, trong đầu nó đã chạy ra sẵn những chuyện cần làm. Chỉ cần tốn một chút thời gian đi xem xét chỗ đó nữa là xong. Ngay lúc này nó ước gì điều mà quản lý Hữu nói có thể thực hiện được, một người có thể thay