niềm vui sếp cùng em dâu đuợc lên đỉnh, có việc được Linh Nhi ôm ngủ như đêm đầu tiên ở đây là không lặp lại nữa. Thi thoảng nghĩ tới điều đó, Tiểu Phàm không khỏi chút tiếc nuối… – Này, nghĩ gì mà ngẩn ngơ ra thế hả? Trương Tiểu Phàm giật mình. – Dạ, không thưa sư tỷ, sư tỷ, có phải đệ quá kém cỏi không? Sáu tháng rồi, niềm vui chủ tịch địt nhân viên dâm đãng mà đệ vẫn không chặt nổi một cây trúc ở đây, thế này thì làm sao mà tu đạo được. Nhìn bộ dạng buồn chán của y, Linh Nhi bước lại gần vỗ về an ủi: – Đệ đừng buồn, loại trúc mắt đen này cứng lắm, người thường không thể