món quà trưởng phòng dạy kèm học sinh và cái kết, thành hứa lèo” – mình giả bộ quay mặt hướng khác cho ra vẻ ta đây, nhưng 1 tia suy nghĩ xẹt qua óc làm mình phải quay phắt lại – “bồ em đâu mà em trả tiền nhà?”. “Em chia tay rồi anh ơi, giờ em sống 1 mình gần đây, woa! anh ơi địt em để được tăng lương chia tiền phòng với 1 con bé ở ghép” – nàng đã qua cơn sụt sùi, giọng bắt đầu đều lại. “Giờ em có dự định gì không?” “Không anh, em rối lắm, bữa mẹ em bệnh, em tưởng mẹ em mất, mẹ mất, em cũng muốn ra đi theo mẹ luôn, em hông biết làm sao sống nổi hết” – vừa ổn định lại, em lại sụt